Hôn nhân vốn là một lựa chọn mà bạn không thể lấy đạo lý ra để áp đặt. Một khi bạn đã lựa chọn kết hôn, vậy bạn bắt buộc phải từ bỏ một phần tự do lúc còn độc thân để gánh vác trách nhiệm cùng gia đình.
Tôi có một cô bạn thân. Nó mới cưới anh bạn trai 5 năm của nó cách đây không lâu. Đợt đó tôi cũng bận nên bẵng đi nửa năm sau mới hẹn được nó đi ăn. Gặp nó, câu đầu tiên tôi hỏi là cuộc sống sau khi lấy chồng của nó thế nào.
Câu hỏi của tôi hoàn toàn theo lẽ thường tình thôi. Vì tôi cũng như những người chưa kết hôn khác, mấy chuyện độc thân yêu đương còn có thể hiểu chứ hôn nhân là thế nào, cuộc sống hôn nhân rốt cuộc ra sao thì chúng tôi chịu, không hiểu cũng không tưởng tượng nổi.
Cô bạn trả lời tôi:”Chẳng có gì đặc biệt đâu mày, bọn tao yêu nhau 5 năm rồi, có khác gì vợ chồng đâu.”
Tôi lại hỏi: “Thế lấy nhau về mà lại chẳng có chút thay đổi gì so với lúc yêu đương à?”
Nó ngẫm nghĩ một hồi rồi đáp: “Có chứ, dù lúc yêu hai người như thế nào thì sau khi kết hôn rồi cũng sẽ có thay đổi, vì hôn nhân khiến mày mất đi một phần tự do mà, haha.”
Tôi gật gù, à thì ra là vậy.
01
Hiện tại, rất nhiều người bằng lòng dùng tờ giấy “đăng kí kết hôn” để trói 2 con người lại với nhau, với hàm ý hy vọng đổi sự tự do của mình lấy một cuộc sống hôn nhân ổn định và an toàn. Nếu bạn chưa chuẩn bị tốt, chưa tình nguyện từ bỏ cuộc sống độc thân đầy tự do của mình, vậy đừng vội vàng kết hôn. Vì một khi bạn lựa chọn hôn nhân đồng nghĩa với việc bạn nhất định phải từ bỏ một vài thứ.
Dạo trước tôi có đọc được một confession trên mạng kể về chuyện một cặp vợ chồng trẻ lấy nhau không lâu đã có em bé. Cô vợ trong thời gian mang thai vẫn đi làm bình thường, về đến nhà còn phải nấu ăn, dọn dẹp… Trong khi đó, lịch sinh hoạt, nghỉ ngơi của người chồng thì không có gì thay đổi. Sau khi tan làm, anh chồng vẫn đi liên hoan với đồng nghiệp, cuối tuần thì đi bia bọt với hội bạn thân, được ngày ở nhà cũng sẽ ngủ nướng đến trưa, tỉnh giấc lại ngồi lì trước máy tính chơi game.
Việc nhà chẳng liên quan gì đến anh ta , cảm xúc của vợ chẳng liên quan gì đến anh ta, nỗ lực vun vén gia đình, giải quyết các vấn đề thường nhật cũng chẳng liên quan gì đến anh ta hết. Anh ta cứ an tâm làm vị trí như ông chủ trong nhà, chờ mấy tháng nữa thì tận hưởng niềm hạnh phúc được làm bố.
Cô vợ đăng confession trách móc chồng vô tâm, về phần anh chồng lại cảm thấy mình bị mắng oan. Anh ta cho biết mình không hiểu vì sao tiền kiếm được đều đưa cho vợ, không trăng hoa, không gái gú mà vợ mình vẫn cứ không hài lòng.
Tôi nhớ bên dưới có một bình luận rất hay thế này: “Anh có thể là một người đàn ông tốt, nhưng không phải một người đàn ông phù hợp với chuyện kết hôn.”
Hôn nhân vốn mang ý nghĩa cả hai cùng chịu trách nhiệm, cùng gánh vác, hơn nữa nó đòi hỏi bạn phải phân chia một nửa thời gian của cuộc đời mình cho gia đình, biến cuộc sống của một người trở thành tổ ấm của cả nhà.
Hôn nhân giống như bánh răng đang vận hành với các mối khớp, cần hai người cùng tham gia, cùng trưởng thành. Nếu một trong hai người chưa chuẩn bị tốt hoặc mất tập trung, cuộc hôn nhân sẽ không thể trở thành một thể kết hợp khăng khít được.
02
Tôi cũng có một cậu bạn thân khác. Chúng tôi quen nhau từ hồi cấp 2, tính đến giờ cũng phải hơn chục năm rồi. Từ lúc 12-13 tuổi, hai đứa đã rủ nhau cùng đi học, đi chơi game, lên đại học thì cứ dăm bữa nửa tháng lại đi chơi, đi karaoke, sinh nhật cậu ấy tôi lúc nào cũng thức đến 0h để gửi lời chúc, lúc tôi gặp khó khăn, cậu ấy cũng luôn là người đầu tiên nghĩ cách giúp đỡ.
Tôi tin rằng hai đứa sẽ mãi thân nhau như thế, dù bao năm trôi qua đi chăng nữa. Đầu năm nay cậu ấy lấy vợ, tôi đi phong bì dày cộp, còn xin nghỉ làm hẳn mấy ngày để về giúp cậu ấy trang trí phòng cưới.
Nhưng kể từ đó, hai đứa bỗng ít liên lạc với nhau hẳn đi. Lúc gặp vấn đề, tôi không còn gọi cho cậu ấy đầu tiên, thậm chí còn giả vờ quên sinh nhật của cậu ấy. Bởi vì tôi cho rằng bản thân nên giữ khoảng cách với một người đàn ông đã lập gia đình. Nếu đổi lại vị trí là tôi, tôi cũng không muốn chồng mình thân thiết quá mức với một người bạn khác giới, dù tình bạn ấy trong sáng đến cỡ nào. Tình bạn của chúng tôi không kết thúc, chỉ là chúng tôi đã thay đổi hình thức để chơi với nhau.
Nếu một người kết hôn rồi những vẫn không chịu thay đổi các cách thức xã giao, cách đối đãi với mối quan hệ, vẫn coi anh em mình là người quan trọng nhất, vẫn thân thiết quá mức với bạn bè khác giới, vẫn tót đi ngay mỗi khi bạn vừa gọi điện rủ rê, vậy người đó thực sự chưa nên kết hôn.
Rõ ràng là sau khi bạn kết hôn, các mối quan hệ xã giao của bạn đáng lý đều phải nằm sau sự ưu tiên mang tên hôn nhân và gia đình. Sự nhượng bộ này không có nghĩa là bạn phải cắt đứt hoàn toàn mối quan hệ, chỉ là bạn cần hiểu rằng, lúc bạn còn độc thân, bạn có thể sống chết cùng anh em bạn bè nhưng khi bạn kết hôn rồi, nửa kia của bạn mới là vị trí thứ nhất.
Bạn được tận hưởng sự ấm áp và yêu thương do gia đình, tổ ấm của bạn mang đến, bạn đương nhiên cũng cần báo đáp cho họ bằng sự yêu thương và nỗ lực tương đương chứ.
03
Hôn nhân vốn là một lựa chọn mà bạn không thể lấy đạo lý ra để áp đặt. Một khi bạn đã lựa chọn kết hôn, vậy bạn bắt buộc phải từ bỏ một phần tự do lúc còn độc thân để gánh vác trách nhiệm cùng gia đình.
Có người đáp: “Trong xã hội và thời đại hiện tại, mọi người ai cũng là cá thể độc lập không cần dựa dẫm vào ai, ai cũng có thể tự nuôi sống mình và không cần đến cái gọi là hôn nhân để thay đổi số phận.
Thế nhưng tôi vẫn muốn kết hôn, tôi hy vọng trong đường đời dài rộng có người nắm lấy tay tôi, cùng tôi vượt qua nắng mưa gió bão. Tôi muốn được cảm nhận cảm giác có người ngày ngày ngồi bên mâm cơm nóng cùng mình. Tôi muốn có một bé con ra đời, vừa giống tôi lại vừa giống người ấy. Tôi mơ cảnh đến lúc cả hai chúng tôi già đi, không thể làm được việc gì, bạn bè cũng chẳng có mấy người thì bên cạnh tôi vẫn có người ấy, lúc ngủ thiêm thiếp còn nghe được tiếng lẩm bẩm quen thuộc của người ấy bên tai, lâu lâu vẫn là những trận cãi vã vụn vặt.”
Ý nghĩa của hôn nhân chính là ở bên và chia sẻ một cách dài lâu, là ủng hộ và giúp đỡ. Người đó sẽ bên bạn cả cuộc đời, người đó không phải bố mẹ bạn, không phải con cái bạn, cũng không phải bạn bè bạn, người đó chỉ là nửa kia của bạn mà thôi.